Có người ví hoa sen
Bao nhiêu điều cao quý
Có người mượn hoa sen
Thổ lộ bao tình ý
...
Sầu nghiêng soi bóng lục
Đá mềm theo nhan sắc
Ngã lòng...
...
Trở lại Cù Mông thăm người yêu bé nhỏ
Bánh xe nghiến đường sỏi đá vụn dần ra
Qua dốc đỏ nắng thương người lận đận
Cho đường chiều không nhận diện dung nhan.
...
I.
Không ngờ được gặp lại em
Kiếp này những tưởng tình đem chiên xù.
...
Con thuyền chở nặng sao không đắm
Một khúc mình nàng nhẹ bóng bong.
...
Thế là nắng ở trong mưa
Ướt nhem cái nụ môi đưa hôn mềm
Chống cằm bén mảng cười duyên
Em nhìn! Anh chẳng dám nhìn được lâu
...
Tôi yêu nàng lắm, nàng có biết không!
Hình bóng nàng hiện khắp nơi
Trong câu lục bát nhịp nhàng như cái đong chân của tình nhân
Vô thức như hơi thở thơm tho của nàng.
...
Trời đất mang mang trong câu thơ thuở ấy
Mới hay rằng chật hẹp đến không ngờ
"Bầu trời trong quả trứng"
Trái đất như bào thai
...
Anh ngỡ mình ngưng làm thơ từ lâu lắm
Một đời người dẫu được mấy câu hay
Mà hệ lụy vương theo
Như mây uẩn một ngày không có nắng.
...