MộNg ĐờI Như KhóI Vươn Cao Poem by NHIEN NGUYEN MD

MộNg ĐờI Như KhóI Vươn Cao

Rating: 3.9

Tôi ngồi tôi ngắm phía tây
Một ông hàng xóm cưa cây, cắt cành.
Mùa chay Lễ Lá hôm nay
Trời cao, nắng đẹp mầu xanh da trời.
Đầu Xuân ông dọn cành khô
Ông là chủ mới nên còn hăng say.
Hai nhà chung một giậu xanh
Giậu cao tám thước cắt ngang chân trời.
Bên này tôi chẳng thấy ông
Nhưng mà tôi thấy khói vươn lên trời.
Khói lam lẫn với da trời
Khói này nhắc nhớ một thời xa xưa.
Làng xưa quê ở Tân Thanh
Những người Thanh Hóa vào đây xây đời.
Mái tranh, vách liếp, nhà chòi
Trên đồi nhà ở, đường mòn quanh quanh
Mỗi năm mưa nắng hai mùa
Nhưng mùa tháng chạp vẫn cần áo len.
Nhờ ơn dân chúng Hoa Kỳ
Chúng tôi làm rẫy, phá rừng, đốt than.
Gạo cho chia đủ miệng ăn
Dầu ăn, cá hộp, fromage, bột mì.
Chúng tôi trồng đậu, khoai mì,
Khoai lang, sắn nước, rau gì cũng ham.
Xuxu đeo trái giàn cao
Tổ hợp tác xã giúp làng bán buôn.
Trẻ em cặp sách tới trường
Tung tăng bao trẻ mơ đời đẹp hơn.

4/2-4/2015
NHIEN NGUYEN MD

Thursday, April 23, 2015
Topic(s) of this poem: hope,reflection
COMMENTS OF THE POEM
Kimkhue Nguyen 16 August 2016

I enjoy your poem very much. Thanks for sharing.

0 0 Reply
Dung Nguyen 16 June 2016

Beautiful poem! I like the way you describe this poem!

0 1 Reply
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Close
Error Success